Thursday, August 28, 2008

Trả Lại Em Yêu

Nhạc phẩm Trả Lại Em Yêu của Phạm Duy. Bài này hồi đó tụi sinh viên vẫn khoái lắm vì nó gắn liền với những con đường với những ngôi trường như Đại học Luật, Đại học Văn Khoa. Hồi đó thì khoái nhất là uống chanh đường ngồi dưới những tàng cây rợp mát.

Giờ Saigon đổi thay nhiều đường cũng đổi tên chứ không còn là Tự Do Công Lý ,Duy Tân , Coca thay cho chanh đường nhưng mà vẫn nhớ Saigon hồi xưa có một thiếu nữ chợt thoáng qua trong một buổi thu mà ông Ngô Thụy Miên bồi hồi làm nên Áo Lụa Hà Đông day dứt. Giờ thì con gái Saigon đẹp lắm mini jupe và áo 2 dây ngồi BMW nhìn rất gợi cảm nhưng nhạc sĩ hổng ông nào cảm nổi ra một bài nào hết.

Trả Lại Em Yêu
(Nhạc và Lời: Phạm Duy)

Trả lại em yêu khung trời đại học
Con đường Duy Tân cây dài bóng mát
Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát
Vết chân trên đường vẫn chưa phai nhòa

Trả lại em yêu khung trời mùa hạ
Ngọn đèn hiu hiu nỗi lòng cư xá
Vài giọt mưa sa hôn mềm trên má
Tóc em thơm nồng dáng em hiền hòa

Anh sẽ ra đi về miền cát nóng
Nơi có quê hương mịt mù thuốc súng
Anh sẽ ra đi về miền mênh mông
Cơn gió cao nguyên từng đêm lạnh lùng

Anh sẽ ra đi nặng hành trang đó
Đem dấu chân soi tuổi đời ngây thơ
Đem nỗi thương yêu vào niềm thương nhớ
Anh sẽ ra đi chẳng mong ngày về

Trả lại em yêu con đường học trò
Những ngày thủ đô hẹn hò đây đó
Chủ Nhật uyên ương hẹn hò đây đó
Uống ly chanh đường uống môi em ngọt

Trả lại em yêu mối tình vời vợi
Ngôi trường thân yêu bạn bè củ mới
Đường buồn anh đi bao giờ cho tới
Nỗi đau cao vời nỗi đau còn dài

Trả lại em yêu trả lại em yêu
Mây trời xanh ngát
__________________
Từ lâu biết trái tim đã hững hờ chẳng yêu nhưng cứ vờ say đắm
View blog reactions

No comments:

Sài gòn của tôi

Jalbum Badge

About this blog

Trả lại em yêu khung trời đại học con đuờng Duy Tân, cây dài bóng mát...


Có khi nào trên đường đời tấp nập
Tui dzô tình dzấp phải ...Bịch Kim Cương


...Chiến tranh cũng có những khoảnh khắc yên lặng đầy chất thơ, nó làm cõi lòng những người lính chiến lắng dịu trong nỗi đau day dứt của sự mất mát, và nó cũng chính là những kỷ niệm sống động còn đọng lại trong ký ức của những người lính trở về sau cuộc chiến. Năm tháng trôi như thác đổ, cuốn cuộc đời con người lao nhanh về cõi hư vô, đôi lúc mỏi mệt, dừng lại một chút nghĩ về quá khứ để suy ngẫm, để đắn đo, để áy náy và cũng để mỉm cười, đó cũng là lúc ta thấy cõi lòng mình lắng dịu.



"Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người..."


Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

Jason vs Bean

Iron Man vs Bruce Lee

´´© Sài Gòn của tôi -- by Lê Minh Chính-- 2008

  © Blogger template Spain by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP