Tuesday, September 2, 2008

TUỔI THƠ

Lang thang trên internet tìm được cái này hay hay, những bài thơ về tuổi thơ rất hay nên mạn phép xin chủ nhân chép về, cùng thêm một số bài thơ sưu tập cùng chủ đề. Đọc và cùng cảm nhận nhé

TUỔI THƠ LUÔN ÊM ĐỀM....


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ


Cho tôi về
lại mái nhà quê nghe mưa rơi lộp độp
bước ra ngoài
khúc sông đỉa bám
khúc sông nước trong
khúc sông in tán dừa
chiều giông mưa nào
mùa hè mưa nào
con đường mưa nào
Tôi ở quê.


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ


về lại túp nhà khoảnh sân cô giáo cũ
cô giáo nuôi gà
gà chạy loanh quanh
ngang bữa học
lạch bạch vào nhà
oang oác...
nhốn nha và nhốn nháo
Trong sân lá reo chỉ muốn ngủ
cô gái già
dạy Toán
nào nào các con
học tiếp nào...


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ


tôi sẽ ngồi lại ghế đá sân trường năm cũ
mùa hè
hoa phượng đỏ rơi rơi
mùa hè
những dòng văn rơi rơi
trong quyển lưu bút hoa hoè
trong những nét chữ gà bới trâu gặm
Tôi nhất định nhớ
từng gương mặt quen
Tôi biết chứ

nhiều năm sau
gặp lại
thảy đều ngó lơ qua phía khác
hoặc giả :
Ủa, dạo này sao rồi?
dăm câu rồi
lỉnh mất.


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ


Tôi sẽ nói ông bà
rằng con biết ông bà thương con
Tôi sẽ nói ba mẹ
rằng con biết ba mẹ kỳ vọng vào con
Tôi sẽ nói bạn
rằng tôi quý bạn vô cùng
Tôi nói mà
Tôi biết chứ

nhiều năm sau
Tôi muốn nói
nhưng ngại

Tôi muốn sà vào lòng
nhưng ngượng
trẻ con thì làm cái gì cũng dễ
Tôi người lớn
nên tôi biết


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ


dẫu chỗ ngồi có chật
Tôi sẽ đứng
dẫu đường có xa
Tôi sẽ đợi
dẫu năm tháng có đi qua thêm nhiều nữa
Tôi vẫn không ngại

Tôi sẽ chờ
chờ hoài
một vé
đi
tuổi
thơ

(Thợ điện sưu tầm)

Quê hương - với tuổi thơ
câu hát mẹ ru hời
tên những cánh chim
bay liệng dưới bầu trời
là tên hoa, tên quả
là vườn cây, ao cá
là cánh diều bay vút ngọn tre
là câu chuyện cổ tích
bà kể những đêm trăng sáng mùa hè
là bài hát nồng thơm hương lúa mới
bài hát về người anh hùng đã mất
là điệu múa cùng bạn nhỏ
trên sân nhà
nụ cười nhân hậu của cha
sự
âu yếm vỗ về của bàn tay mẹ
QUÊ HƯƠNG
với tuổi thơ là thế.

Vũ Hải Đoàn (Tạp chí Sông Trà )

Mùa hạ xưa với cánh diều lướt gió
Ta bềnh bồng mơ ước bay thật cao
Xây bao nhiêu mộng ước cho mai này
Và ước muốn bao điều thành sự thật

Nơi xứ người cánh diều muôn màu sắc
Cũng bềnh bồng nhưng chẳng chút mộng mơ

..........................

Ta lại mơ mái nhà xưa nhỏ bé
Trên nóc nhà ...ta thả cánh diều bay

(Sưu tầm)

View blog reactions

No comments:

Sài gòn của tôi

Jalbum Badge

About this blog

Trả lại em yêu khung trời đại học con đuờng Duy Tân, cây dài bóng mát...


Có khi nào trên đường đời tấp nập
Tui dzô tình dzấp phải ...Bịch Kim Cương


...Chiến tranh cũng có những khoảnh khắc yên lặng đầy chất thơ, nó làm cõi lòng những người lính chiến lắng dịu trong nỗi đau day dứt của sự mất mát, và nó cũng chính là những kỷ niệm sống động còn đọng lại trong ký ức của những người lính trở về sau cuộc chiến. Năm tháng trôi như thác đổ, cuốn cuộc đời con người lao nhanh về cõi hư vô, đôi lúc mỏi mệt, dừng lại một chút nghĩ về quá khứ để suy ngẫm, để đắn đo, để áy náy và cũng để mỉm cười, đó cũng là lúc ta thấy cõi lòng mình lắng dịu.



"Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người..."


Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

Jason vs Bean

Iron Man vs Bruce Lee

´´© Sài Gòn của tôi -- by Lê Minh Chính-- 2008

  © Blogger template Spain by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP