Monday, December 15, 2008

CƠM BẮC BÌNH DÂN



















Quán Hồng Phúc
23 Nguyễn Phi Khanh, Q. 1, T
P. HCM

Cơm Bắc thì ở Sài Gòn có quán Đồng Nhân (còn gọi quán Bà Cả "Đọi") nay ở đường Lý Tự Trọng, quán nổi tiếng từ trước năm 1975 và nay vẫn đông khách. Sau này có quán Hoàng Long, đường Phạm Ngọc Thạch (Mùi Vị có đưa ảnh). Gần đây, tôi phát hiện ra một vài quán nhỏ mới mở, những quán này trưng bảng Cơm Bắc như là một thương hiệu và bán cơm bình dân với những món ăn đặc trưng "Bắc Kỳ" hoặc những món đã phổ biến toàn quốc nhưng nêm theo gu Bắc.



















Dồi trường chấm muối tiêu chanh (có nước mắm cho những ai không chơi mắm tôm!), canh riêu cá lóc (nấu với cà chua và thì là).


















Chả lá lốt chấm nước thịt kho, dưa bắp cải, canh rau ngót và mướp.

Trên đây là những bữa cơm trưa tôi ăn vào thứ bảy, chủ nhật vừa qua. Giá vẫn khoảng 10 000 đ.

Điều thú vị tôi nhận thấy ở những quán bán món Bắc là đa số khách ăn là người miền Nam. Họ vào không phải để khám phá món lạ, trái lại họ ăn tự nhiên như thể ở nhà họ cũng thường ăn những món như vậy. Quả là đất Sài Gòn có chỗ cho mọi khuynh hướng ẩm thực!



































Chả nướng, nhộng, su xào, canh cua rau đay.
Quán Hồng Hà Nội
79C Trần Quốc Toản, Q. 3, TP. HCM

































Dồi trường và lòng nợn đê vừa ăn vừa nhâm nhi voka Hà nội thì hết ý. View blog reactions

No comments:

Sài gòn của tôi

Jalbum Badge

About this blog

Trả lại em yêu khung trời đại học con đuờng Duy Tân, cây dài bóng mát...


Có khi nào trên đường đời tấp nập
Tui dzô tình dzấp phải ...Bịch Kim Cương


...Chiến tranh cũng có những khoảnh khắc yên lặng đầy chất thơ, nó làm cõi lòng những người lính chiến lắng dịu trong nỗi đau day dứt của sự mất mát, và nó cũng chính là những kỷ niệm sống động còn đọng lại trong ký ức của những người lính trở về sau cuộc chiến. Năm tháng trôi như thác đổ, cuốn cuộc đời con người lao nhanh về cõi hư vô, đôi lúc mỏi mệt, dừng lại một chút nghĩ về quá khứ để suy ngẫm, để đắn đo, để áy náy và cũng để mỉm cười, đó cũng là lúc ta thấy cõi lòng mình lắng dịu.



"Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người..."


Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

Jason vs Bean

Iron Man vs Bruce Lee

´´© Sài Gòn của tôi -- by Lê Minh Chính-- 2008

  © Blogger template Spain by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP