Monday, December 15, 2008

Nhậu thịt dế!!!

Trại dế Thanh Tùng
Tổ 2, ấp Bến Đò 2, xã Tân Phú Trung
Huyện Củ Chi, TP.Hồ Chí Minh
ĐT: 796 1753 - 0908 243 007


Từ Sài Gòn ta đi theo QL 22 về huyện Củ Chi, đến xã Tân Phú Trung ta sẽ hỏi thăm hẻm chùa Giác Nguyên (nằm bên tay trái), hẻm là một con đường nhỏ lát nhựa, ta đi vào sâu 1,5 km... Rất nhiều khách đi xe hơi sang đến đây ăn dế.


Quán bán 5 món dế: kho tiêu, xào mì, chiên bột, gỏi và dế sữa chiên giòn. Khách có thể lựa chọn giữa dế cơm và dế "ta" (tức dế nhỏ và đen, theo thuật ngữ của chủ quán). Ngoài ra quán có món bò cạp núi, cũng là vật nuôi.


Dế cơm chiên và gỏi cóc. Trên dĩa ta thấy cóc bào mỏng, rau ngò, húng lủi và đặc biệt là lá cóc (ta ăn bánh tráng phơi sương cuốn thịt luộc có lá này).


Dế "ta" và mì xào. Cảm tưởng ban đầu là tôi thích dế cơm hơn dế ta. Một món cho 2 người ăn no giá 40 000 đ.


Phía sau quán là trại nuôi. Dế nuôi trong những thùng xô lớn bằng nhựa có đậy lồng bàn. Bên trong thùng người ta thả những chiếc rế bằng tre (loại dùng lót nồi) để dế có chỗ núp. Quán có hẳn một "showroom" để khách ăn hình dung ra cách thức nuôi dế.


Anh Lê Thanh Tùng là một tay nuôi dế có hạng, anh còn là chủ quán ăn khá điệu nghệ.

Ăn dế nhiều lần có ghiền được không thì tôi chưa rõ, thế nhưng tôi đã xếp con vật này vào danh mục... hàng được phép nhập khẩu! Những ai thấy dế ghê ghê thì xơi một lần sẽ thay đổi ý kiến, tôi tin vậy. Ăn dế nuôi thì không làm nghèo thiên nhiên, cũng không chôm chỉa của ai, vậy thì ta cứ ăn!

Hơn nũa, trại dế Thanh Tùng nằm giữa đồng, lên đây ăn dế thì ta có dịp thoát khỏi thành phố và hít thở tí không khí trong lành.


"Dế gáy ra tiền"


Cứ có công việc đi trên QL 22 thì tôi lại phải ghé trại dế Thanh Tùng...


Dế nuôi trong những thùng nhựa có úp lồng bàn.


"Show room" bên trong quán ăn.


Dế ăn và uống nước trong những máng bằng xi-măng. Người nuôi thả những chiếc rế bằng tre để dế có chỗ rúc.


Tôi kết món gỏi cóc, lần này dọn với dế ta, tức dế nhỏ và đen. Dế ta thì người ta để nguyên mà chiên, chỉ dế cơm mới móc ruột và nhét đậu phộng.


Bò cạp núi chiên giòn. Đây cũng là vật nuôi tại trại.


Đặc tả em nó tí! Bò cạp thì tôi ăn một lần cho biết, tôi không thấy hương vị gì đặc biệt.


Dế kho tiêu.


Đất nước ta còn nghèo (hay đã giàu), ta ăn cơm với dế. Thơm phết!

Quý vị nào muốn mò lên đây mà ngại chạy xe máy đường xa có thể ra chợ Bến Thành và đáp xe buýt Sài Gòn - Mộc Bài. Đến ngã tư Bến Đò 2 thì ta xuống, mặc cả xe ôm 5000 đ sẽ vào tới trại dế Thanh Tùng. Ta nhậu xong thì nhà quán sẽ dùng xe máy đưa ta ra quốc lộ đón xe buýt trở về Sài Gòn.


View blog reactions

No comments:

Sài gòn của tôi

Jalbum Badge

About this blog

Trả lại em yêu khung trời đại học con đuờng Duy Tân, cây dài bóng mát...


Có khi nào trên đường đời tấp nập
Tui dzô tình dzấp phải ...Bịch Kim Cương


...Chiến tranh cũng có những khoảnh khắc yên lặng đầy chất thơ, nó làm cõi lòng những người lính chiến lắng dịu trong nỗi đau day dứt của sự mất mát, và nó cũng chính là những kỷ niệm sống động còn đọng lại trong ký ức của những người lính trở về sau cuộc chiến. Năm tháng trôi như thác đổ, cuốn cuộc đời con người lao nhanh về cõi hư vô, đôi lúc mỏi mệt, dừng lại một chút nghĩ về quá khứ để suy ngẫm, để đắn đo, để áy náy và cũng để mỉm cười, đó cũng là lúc ta thấy cõi lòng mình lắng dịu.



"Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người..."


Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

Jason vs Bean

Iron Man vs Bruce Lee

´´© Sài Gòn của tôi -- by Lê Minh Chính-- 2008

  © Blogger template Spain by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP