Thursday, August 28, 2008
Mưa đầu mùa
Sài Gòn hôm nay mưa, mưa nửa trưa nửa chiều, mưa làm trưa ngắn lại và chiều dài hơn. Nắng đang khô bỗng ngọt, gió kéo nhau về đuổi bắt thênh thang... Sài gòn phóng khoáng...
Đêm lang thang trên đường, đường sau cơn mưa mềm mại, nhẹ nhàng, những gương mặt Sài Gòn thường xuyên căng thẳng thấp thoáng nét dìu dịu, người như mới hơn... Sài Gòn thanh thản...
Người sau cơn mưa dường như lãng mạn, chán chê máy lạnh tù túng, ngồi nhâm nhi tâm sự trên Highlands nhiều gió, nói với nhau nhiều hơn, cười với nhau nhiều hơn, dễ gần nhau hơn... Sài Gòn thân thiện...
Gió không phần phật, gió không yếu ớt, gió bình thường. Gió vừa đủ bay bay tóc, phất phơ áo, vừa kịp nhớ một bàn tay vuốt tóc hôm nào... Sài Gòn vắng...
Mưa Sài Gòn làm tôi nhớ nhiều đến tuổi thơ của mình, hể biết có cơn mưa lớn kéo đến tôi thường rủ đám bạn đi tắm mưa đá banh, rượt bắt, dành nhau mấy cái máng sối (có cái nước mưa ào xuống thật nhiều tắm thiệt là đã) ôi thôi là đủ trò chơi dưới mưa. Tuổi thơ của tôi thật đầy kỉ niệm với Sài Gòn...
Sài Gòn chưa bao giờ có bốn mùa như Hà Nội, nên tôi cũng không biết Sài Gòn đang giống mùa gì. Nhưng Sài Gòn đẹp, đẹp lắm!
Sài Gòn vàng, vàng nắng, vàng lá, vàng những hàng cây... Không hiểu sao Sài Gòn những ngày này nhiều sắc vàng đến vậy. Vừa hết sắc vàng của mai, đã thấy lác đác vài cây trên đường Tôn Đức Thắng chuyển màu lá, và hoa huỳnh đàn trải thảm vỉa hè.
Sài Gòn gió, gió xao xác lá vàng, gió cuốn lá tung tẩy theo từng vòng bánh xe vội vã. Lá chao nghiêng lưu luyến trên mái tóc dài duỗi thẳng đến mong manh của những cô nàng Sài Gòn đỏng đảnh.
Sài Gòn nắng, nắng không làm nhăn mặt, nắng nhẹ nhàng, mềm mại, đủ để khoe những nhan sắc mà bình thường chỉ có khẩu trang mới nhìn thấy được.
Sài Gòn hôm nay làm xao xuyến những trái tim hững hờ với Sài Gòn từ lâu lắm, gợi lên những miền nhớ không thôi.. View blog reactions
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment