Wednesday, September 10, 2008

Khúc Ban Chiều

Những buổi trưa và tối tìm đến đây, chừng như có sự trút bỏ trong những chộn rộn mà ai đó gặp mỗi ngày. Quán vừa đủ ấm, trong cuối cùng con hẻm cũng chẳng dài…

Nằm ở số 6D trên đường Ngô Thời Nhiệm Quận 3 TP.HCM. Serenata đủ rộng để che chở cho những im lặng và đủ hẹp khi chất chứa những ồn ào. Chiếc cổng có giàn hoa giấy, lối vào đón khách có bức tường thấp, khắc chữ Serenata trên một phiến đá vuông, phía dưới là mấy bức tượng mặt người cũng bằng đá…

Rồi thì hoa, nhỏ nhắn và dại khờ nằm dọc theo lối đi… Bàn ghế đặt ngoài trời, trong nhà và trên tầng gác… Ở ngoài trời, khách được che chở bằng tán mát của cây điệp già, của cây còng cũng đã già từ rất lâu lắm… Cùng với cái màu sơn vàng trầm trong toàn thể làm quán ấm hơn.

Một người khách, là khách rất quen của Serenata, có một bật mí đầy li kỳ: ngồi uống cafe ở cái gác nhỏ của Serenata, kiên nhẫn mà ngồi ở đây khi trời tối, thỉnh thoảng sẽ thấy một chú sóc nhỏ từ chạc cây điệp già, chẳng biết chú sóc từ đâu đến nữa…Chú sóc lạc loài, có khi cũng cần những giọng ấm áp…

Có thể đến Serenata cho một bữa ăn nhẹ, những món mặn ở đây giá cũng vừa phải. Ăn trong không khí nhẹ nhàng; vậy là ngồi một lần cũng nhớ, tự nhủ thầm sẽ cùng một ai đó thân tình đến vào lần sau, để ngồi trầm lặng như vầy, nghe réo rắc nhạc cổ điển và ngắm tàn lá rất xanh, rất xưa…

Theo “Lặng lẽ Serenata” của M.Phúc bên Tuổi Trẻ online (05.12.2005)

Chi Nhánh Khác:
Cõi Riêng Cafe
Bản Sonate Cafe

* Từ 9h đến 11h sáng thứ bảy và chủ nhật hàng tuần có chương trình độc tấu Piano

Chương Trình Ca Nhạc Hằng Đêm!!!

Từ 20h30 đến 21h30 chương trình ca nhạc gồm những ca khúc nhẹ nhàng của Việt Nam, những tình khúc Pháp và các nước…

Với giọng hát của Thanh Hoa, Quang Vĩnh, Vân Khanh, Xuân Khôi, Thùy Giang, Thụy Long, Trọng Bắc và Duy Hưng.
View blog reactions

No comments:

Sài gòn của tôi

Jalbum Badge

About this blog

Trả lại em yêu khung trời đại học con đuờng Duy Tân, cây dài bóng mát...


Có khi nào trên đường đời tấp nập
Tui dzô tình dzấp phải ...Bịch Kim Cương


...Chiến tranh cũng có những khoảnh khắc yên lặng đầy chất thơ, nó làm cõi lòng những người lính chiến lắng dịu trong nỗi đau day dứt của sự mất mát, và nó cũng chính là những kỷ niệm sống động còn đọng lại trong ký ức của những người lính trở về sau cuộc chiến. Năm tháng trôi như thác đổ, cuốn cuộc đời con người lao nhanh về cõi hư vô, đôi lúc mỏi mệt, dừng lại một chút nghĩ về quá khứ để suy ngẫm, để đắn đo, để áy náy và cũng để mỉm cười, đó cũng là lúc ta thấy cõi lòng mình lắng dịu.



"Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người..."


Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

Jason vs Bean

Iron Man vs Bruce Lee

´´© Sài Gòn của tôi -- by Lê Minh Chính-- 2008

  © Blogger template Spain by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP