Wednesday, September 10, 2008

Trầm Cafe



Trầm....mặc, trầm lắng, trầm....một cung bậc nhẹ nhàng của cuộc sống....trầm...những nốt nhạc Đồ Rê của một bản nhạc sâu sắc nhẹ nhàng chìm đắm vào lòng người.
Trầm Cafe...sự giao thoa giữa đất trời, sự kết hợp hài hòa giữa hiện đại và cổ xưa, sự gặp gỡ giữa những tâm hồn lãng mạn,mơ mộng vốn bị lãng quên từ lúc nào để vô tình chạy theo nhịp sống hời hợt hiện nay...Với trầm, vẫn có những góc lặng ngạt ngào hương vị tự do của thiên nhiên, với những tán lá lấp lánh ánh nắng vui tươi hòa cùng muôn vàn màu sắc mát dịu của hoa lá cỏ cây.Ngồi ở đây, tại thành phố hối hả này nhưng cứ ngỡ như mình đã được chu du về với đồng quê thiên nhiên....tự nhiên, tự nhiên lòng người nhẹ nhàng và êm ái đến lạ...
Lòng người lại càng dạt dào cảm xúc nhiều hơn khi âm nhạc ở đây cũng như cái tên của nó- rất Trầm,những ca khúc bất hủ, những bản tình ca Pháp,những Trịnh Công Sơn,Ngô Thụy Miên, những tình khúc của Vũ Thành An... những tâm hồn lặng lẽ ở một góc khuất tại Trầm..
Trầm Cafe-cung đàn buồn ở một góc trời riêng...





Đấy đấy, tớ ngồi đây này,chỗ này ngồi ok lắm, nhìn được đủ thứ á hehehe









Quán này ngày trước nằm bên Nguyễn Đình Chính.
Còn giờ thì chuyển về Trần HUy Liệu rồi nha, ở gần Khúc Giao Mùa á
100 Trần Huy Liệu P 15. Quận Phú Nhuận
Giá trung bình: 16k
View blog reactions

No comments:

Sài gòn của tôi

Jalbum Badge

About this blog

Trả lại em yêu khung trời đại học con đuờng Duy Tân, cây dài bóng mát...


Có khi nào trên đường đời tấp nập
Tui dzô tình dzấp phải ...Bịch Kim Cương


...Chiến tranh cũng có những khoảnh khắc yên lặng đầy chất thơ, nó làm cõi lòng những người lính chiến lắng dịu trong nỗi đau day dứt của sự mất mát, và nó cũng chính là những kỷ niệm sống động còn đọng lại trong ký ức của những người lính trở về sau cuộc chiến. Năm tháng trôi như thác đổ, cuốn cuộc đời con người lao nhanh về cõi hư vô, đôi lúc mỏi mệt, dừng lại một chút nghĩ về quá khứ để suy ngẫm, để đắn đo, để áy náy và cũng để mỉm cười, đó cũng là lúc ta thấy cõi lòng mình lắng dịu.



"Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người..."


Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

Jason vs Bean

Iron Man vs Bruce Lee

´´© Sài Gòn của tôi -- by Lê Minh Chính-- 2008

  © Blogger template Spain by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP