Thursday, October 30, 2008

Bánh ống

Nói đến Trà Vinh có người nghĩ ngay đến bún nước lèo. Đây là đặc sản làm nên danh tiếng địa phương này, cũng như làm nên danh tiếng Sóc Trăng và Châu Đốc – những “thủ phủ” của món điểm tâm dân dã. Người ta còn nghĩ đến Trà Vinh khi nhắc đến trái quách – một loại trái cây tuy có vẻ thô nhám nhưng khi pha với đường và nước đá sẽ trở thành thứ nước giải khát khá tuyệt vời, nhất là trong mùa viêm nhiệt. Nhưng nói đến Trà Vinh ít người biết đến thứ quà “chân quê” có tên là bánh ống.

Trong tâm tưởng tôi vẫn nhớ cái gánh bánh ống của dì ngồi bán lề đường phố chợ những ngày tôi còn thơ ấu. Gian hàng ấy chỉ
là một cái gánh, một bên có chiếc nồi đất mà nắp nồi là một miếng gỗ tròn “mọc” hai cái ống bằng trúc tròn đường kính cỡ đồng xu, dài khoảng một gang tay. Bánh được làm từ khoai mì mài vắt ráo nước; gạo vo, rút nước, phơi ráo, xay khô, đâm nhuyễn; dừa rám nạo, bằm; tất cả trộn với đường. Dì vốc nắm bột này trong một bàn tay hơi nắm lại, mấy ngón bàn tay kia vén khéo khều bột lọt gọn vào lòng ống, ở giữa có cái que tre lú lên. Rồi dì đậy nắp lại bằng một đồng xu (hoặc một miếng thiếc) có soi lỗ để ghim vào que tre. Khói bếp củi bay tản mạn quanh cái gánh bánh của dì. Cùng với ngọn khói ấy là hơi nước trong chiếc nồi đất vấn vương một mùi thơm đến khó cầm lòng! Chẳng mấy chốc bánh chín, dì lấy đồng xu ra, kéo nhẹ chiếc que, cả chiếc bánh ra theo, đặt nằm hờ trên tấm lá chuối cầm sẵn ở tay kia. Khẽ bóp tấm lá chuối giữ bánh lại trong lòng bàn tay, tay kia dì kéo đầu dưới chiếc que rời khỏi thân bánh thật nhanh. Thế là chiếc bánh tròn dài, trắng tinh như bông bưởi, nằm bật nổi trên nền lá chuối xanh màu ngọc thạch, gợi thèm. Càng gợi thèm hơn là mùi bánh thoảng thơm phảng phất trong không khí. Cắn nhẹ một miếng, cảm giác chiếc bánh xốp như chiếc bánh bò bông tan dần trên mặt lưỡi, với tôi, trên đời có lẽ chẳng gì ngon hơn!




Ăn bánh ống phải ăn nóng, mới thưởng thức hết hương vị của nó. Đó là cảm giác cái bánh bột gạo có vẻ thô nhám như những sợi dừa nạo nhưng lại mịn màng tan ra trên mặt lưỡi. Mùi thơm của nước cốt dừa beo béo hòa trong vị ngọt không thể thiếu của đường cát trắng từ từ thẩm thấu trong vòm miệng khi nhai. Ăn một cái chưa đã, phải ăn thêm vài ba cái nữa. Giá cả chẳng là bao, vì bánh ống là loại bánh dân dã, phục vụ mọi giai tầng trong xã hội ăn chơi bất kỳ lúc nào. Qua thời gian, chiếc bánh nhỏ xinh ngày xưa ấy nay đã thay hình đổi dạng: có đường kính to gấp đôi, lại có màu xanh lá dứa. Chưa hết, hiện nay người ta còn chấm bánh ống với muối mè để tăng thêm hương vị. Ăn cũng ngon, nhưng ngán vì chiếc bánh quá to và mất đi cái mùi nguyên thủy của nó! Vì thế, những khi có dịp đến Trà Vinh, bạn nên “tranh thủ” tìm cho được mà ăn cho biết cái thứ bánh đặc biệt duy nhất có ở nơi này trên đất nước ta.

PHƯƠNG KIỀU

Ảnh: La Ngọc Đáng
View blog reactions

No comments:

Sài gòn của tôi

Jalbum Badge

About this blog

Trả lại em yêu khung trời đại học con đuờng Duy Tân, cây dài bóng mát...


Có khi nào trên đường đời tấp nập
Tui dzô tình dzấp phải ...Bịch Kim Cương


...Chiến tranh cũng có những khoảnh khắc yên lặng đầy chất thơ, nó làm cõi lòng những người lính chiến lắng dịu trong nỗi đau day dứt của sự mất mát, và nó cũng chính là những kỷ niệm sống động còn đọng lại trong ký ức của những người lính trở về sau cuộc chiến. Năm tháng trôi như thác đổ, cuốn cuộc đời con người lao nhanh về cõi hư vô, đôi lúc mỏi mệt, dừng lại một chút nghĩ về quá khứ để suy ngẫm, để đắn đo, để áy náy và cũng để mỉm cười, đó cũng là lúc ta thấy cõi lòng mình lắng dịu.



"Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người..."


Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người

Jason vs Bean

Iron Man vs Bruce Lee

´´© Sài Gòn của tôi -- by Lê Minh Chính-- 2008

  © Blogger template Spain by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP